Bạn có thích chơi game-trong-game? Vì sao không ít người phát cuồng với các trò chơi có game-trong-game?

Mỗi người có nhiều lý do để thích chơi game. Vì gameplay, câu chuyện, đồ họa sống động hay cảm giác thử thách chạy rần rần từng tế bào… 

Có thể bạn quan tâm: Năm công nghệ thành xu hướng trong công nghiệp video game

Nhưng có một lý do nữa, cũng khá kỳ lạ, nếu không nhắc đến có thể bạn quên mất. Tuy nhiên, nếu đã biết về nó, có thể từ đây về sau, sẽ là một trong các tiêu chí chọn game của bạn đấy. Đó chính là GAME TRONG GAME.

Cần phải nói rõ, game-trong-game không phải là “minigames”. 

Đúng là có rất nhiều game chứa minigames trong đó, thậm chí có cả loại game như một bộ sưu tập mingames. Nhưng điều tôi đang nói ở đây khác hoàn toàn. Game-trong-game ở đây đúng nghĩa là có một trò chơi điện tử nằm lồng ghép trong game bạn đang chơi. Chính xác là vậy. 

Điển hình như trò Like A Dragon yêu thích đây. Tôi bắt đầu chơi game này cũng nhiều năm rồi. Nhân vật của tôi trong đây có thể chạy đến cửa hàng trò chơi điện tử và thật sự cầm cần điều khiển lên chơi game các bạn ạ. 

Bạn có thích chơi game-trong-game?

Bạn biết tôi cảm thấy thế nào không? Một sự thích thú kỳ lạ lan tỏa nhanh chóng. Nó khiến tôi tò mò, muốn chơi tiếp, chơi tiếp nữa và kết quả là không dừng lại được. Nó giống như kiểu bạn trở thành chính nhân vật vậy, cảm giác nhập vai chưa bao giờ rõ ràng tới vậy. Ranh giới giữa ta và nhân vật ấy chưa bao giờ mờ nhạt tới vậy. 

Theo chân nhân vật quyết định rẽ vào cửa hàng trò chơi để tận hưởng một ngày không âu lo, tôi thấy như thay vì rời khỏi căn nhà hiện tại của mình, đến tiệm net cày game, thì giờ tôi đã có thể làm chuyện đó trong game, mà như thật.

Game-trong-game có phải lúc nào cũng là game xưa?

Nhớ nhất là trong Like A Dragon: Infinite Wealth. Vì trong game này tôi thậm chí có thể chơi lại nhiều game NES đã vắng bóng trong thực tế. Dĩ nhiên là cảm giác khó so sánh được với chơi game trực tiếp ngoài đời thực, tuy nhiên, không phải trả một món tiền nào cho các trò chơi hấp dẫn này, lại có nhiều sự lựa chọn ngoài mong đợi, nhất là các trò chơi hoài cổ, nhiêu đó lý do thôi đã đủ khiến bạn cảm thấy như đạt thành tựu to lớn.
 

Vì sao không ít người phát cuồng với các trò chơi có game-trong-game?


Mà cũng không nhất thiết chơi chỉ toàn game đời cũ. Như game Arcade Paradise đó. Nó cho phép bạn đập mới xây lại toàn bộ khu chơi game và sau đó chơi các game được đưa vào khu trò chơi. Rồi như Grand Theft Auto cũng có một số địa điểm có thể chơi game được khi đang sống đời giang hồ. 
 

Như game Arcade Paradise đó. Nó cho phép bạn đập mới xây


Đa phần các game-trong-game này đều nhại lại hoặc dựa trên các tựa game có thật ngoài đời, nhưng cái đó ai quan tâm chứ? Cuối cùng thì bạn vẫn có game hay để chơi, trong khi đang chơi một tựa game lớn với nhân vật hấp dẫn. 

Game-trong-game không nhất thiết phải hay

Trong một bản cập nhật mới của Cyberpunk 2077 đã có bổ sung vào một số trò chơi (giả). Tôi dĩ nhiên không thể bỏ qua. Và phải nói là rất hào hứng. Nói thật là từ khi bắt đầu, tôi đã không đặt nặng việc game-trong-game kiểu này có thật sự vui hay thật sự ấn tượng hay không? Chỉ biết rằng cảm giác được chạy đi chơi một con game điện tử y như thật khi đang nhập vai thành nhân vật, nó rất đã các bạn ạ. Với Fallout 4 cũng vậy, tôi muốn chơi chỉ để chơi tất cả các game-trong-game của trò này.

Game-trong-game không nhất thiết phải hay

Còn nữa, cảm giác đi đi lại lại lựa chọn giữa các máy trò chơi khác nhau, cơ hội giả vờ đầy hoài niệm như vậy, đúng là chỉ có những ai từng trải qua mới hiểu được.

Các trình giả lập game có thay thế được cảm giác game-trong-game mang lại?

Từ 2002, đã có xuất hiện các trình giả lập game từ nhiều hệ máy khác nhau. Tuy nhiên tìm trình giả lập đáng tin cậy, rồi quá trình tải game về này nọ, nó khá là phiền phức. Với ai chưa biết nhiều về công nghệ thì đúng là nghe tới hơi oải. 

ác trình giả lập game có thay thế được cảm giác game-trong-game mang lại?

Thêm nữa, một trình giả lập thường chỉ tái hiện được một hệ máy. Nếu muốn chơi game hệ máy khác, bạn sẽ phải cài thêm một trình khác. Trong khi đó game-trong-game, nếu tìm đúng nơi, đúng chỗ, nhiều lựa chọn cùng lúc sẽ mở ra trước mắt bạn.

Và sự đồng cảm với nhân vật được nâng lên vài bậc

Và khi bạn hiểu ra nhân vật mà ta đang nhập vai, dù cho có mang trên vai trọng trách lớn lao cỡ nào, thì cuối cùng cũng chỉ là con người bình thường. Đôi lúc anh ta buông bỏ một chút, né tránh phải đối diện với sự thật cứu lấy quốc gia, thành phố mệt mỏi đó đi, và buông thõng tay mình để chúng chạm vào những nút bấm diệu kỳ trên máy trò chơi. 

Và sự đồng cảm với nhân vật được nâng lên vài bậc

Tôi thật sự còn tìm thấy sự đồng cảm các bạn ạ. Nó giống như lâu lâu tôi lại muốn trốn tránh công việc vậy, muốn có một ngày ngủ nướng thật muộn, ăn thật no rồi nằm lười ra đó chơi game quên hết thế sự.

Bạn đã từng có cảm giác giống như vậy? Chia sẻ thêm với người viết nhé.