Bạn đã có cho mình một tựa game truyền thống năm nào cũng chơi lại?

Trong mọi lĩnh vực luôn có cái gọi là “Truyền thống”. Đã gọi là truyền thống thì cứ hàng năm đều làm lại, có thể theo cách mới hơn, nhưng cốt lõi không thay đổi. 

Như Giáng sinh tới là phải xem “Ở nhà một mình”.

Như Tết về là phải có thịt kho trứng, canh khổ qua, hoa vạn thọ, hoa lan hoa mai hoa đào

Thế giới trò chơi cũng vậy.

Xem thêm: Top game Switch có cốt truyện hay ho nhất

Như Tết về là phải có thịt kho trứng, canh khổ qua, hoa vạn thọ, hoa lan hoa mai hoa đào

Thế giới trò chơi vẫn vận động náo nhiệt mỗi ngày, chúng ta cũng ngày càng lớn hơn, công việc, học hành cũng tăng lên theo thời gian, tuy nhiên những trò chơi kiểu “truyền thống” này chính là làn gió mát lành thổi tan mọi ưu tư, là một giày mà bạn có thể thoải mái xỏ vào đi ngay bất cứ lúc nào.

Dù bạn có đi đâu cả năm trời, mày mò đủ thứ mới lạ khác nhau, nhưng cuối cùng trong năm thể nào cũng có lúc bạn sẽ chơi lại một số trò chơi “truyền thống”. 

Đó là trò chơi nào? 

Game “truyền thống” là gì?

Với mỗi người danh sách tựa game xếp hàng truyền thống này có thể 1, 2 hoặc nhiều hơn, cũng có nhiều tên gọi, thể loại khác nhau. Nhưng hầu hết chúng đều có điểm chung: khắc sâu vào tâm trí người chơi mãi mãi, từ lần đầu tiên chạm mặt trở về sau. Nghĩ về nó, chưa cần chơi luôn, bạn đã thấy một cảm giác thoải mái kỳ lạ.
 

Game “truyền thống” là gì?


Với một số anh em người viết bài từng biết, “truyền thống” đó chính là Zelda: Ocarina of Time. Năm này qua năm khác, 3 ngục tối đầu tiên đã được rất nhiều người mở lên chơi lại ít nhất là một lần, chỉ để kiểm chứng ký ức của mình về trò chơi này có còn nguyên vẹn. Mấy cảnh chơi đầu đó có những hình ảnh một thời ghi sâu trong tim, đã đi vào giấc ngủ của bạn và trở thành giấc mơ lãng mạn khó quên.
 

“truyền thống” đó chính là Zelda: Ocarina of Time


Với người khác đó có thể là Super Mario Galaxy với các nước đi khó lường cuối trò chơi mà lúc nào nghĩ về cũng khiến bạn cực kỳ tâm đắc. Cũng có thể là Pikmin hay StreetFighter. Ai biết được. Chúng ta đều có những suy tưởng, cảm xúc và niềm tin yêu khác nhau cho từng trò chơi. Tuy nhiên để từ một “trò yêu thích” trở thành một “Tựa game truyền thống” nó còn đi qua yếu tố thời gian và trải nghiệm. 

Cũng có thể là Pikmin hay StreetFighter


Khi chúng ta đủ lớn, chơi game đủ nhiều, chỉ cần nhà phát hành “thở ra” thôi, bạn cũng đã hình dung ra được thử thách trong trò chơi sắp ra của họ nó như thế nào. Mọi thứ nắm rõ trong lòng bàn tay. Thế là tính thách thức cạn kiệt dần khi bạn chơi nhiều, hoặc khi bạn lớn tuổi hơn. 

Chúng ta có thể không còn quá nhiều hứng thú với một tin game mới ra, nhưng lại cảm nhận được sự thân quen đáng mến nơi các trò chơi ghi dấu ấn sâu đậm trong tim và tâm trí. Như khi cưỡi ngựa băng qua Hyrule, bước vào Hang ổ của Gruntilda. Thử cảm giác thong dong đầy bản lĩnh lần đầu tiên đó, dù sau này chơi lại hàng chục game khác bạn vẫn không thể nào có được. 

Game truyền thống có phải là game cổ điển? Có thể phải, cũng cũng có thể không

Game “truyền thống” không phải lúc nào cũng là các tác phẩm kinh điển hoài cổ đậm chất retro pixel art các thứ. Có những trò chơi bạn chỉ mới chơi lần đầu trong năm nay, nó mới ra cách đây không lâu đâu, nhưng bạn ngay lập tức nhật ra nó là chân ái, là tựa game mình sẽ muốn chơi đi chơi lại trong nhiều năm nữa. 
 

Game truyền thống có phải là game cổ điển? Có thể phải, cũng cũng có thể không


Đó có thể khi bạn lần đầu khám phá ra bí mật sâu thẳm nhất của Tunic. Hay là lần đầu tiếp cận mối lối chơi chiến thuật hoàn toàn mới trong Triangle Strategy hoặc những cảnh đua xe hồng hào trong Kirby and the Forgotten Land đã vô tình đi vào tiềm thức của một đứa trẻ lên bảy. Không có bất kỳ một quy chuẩn nào cho việc một trò chơi đột nhiên trở thành “Game truyền thống”. Nó luôn khác nhau với mỗi người, ở mỗi độ tuổi và khả năng khắc ghi sâu sắc của chính trò chơi này.
 

Đó có thể khi bạn lần đầu khám phá ra bí mật sâu thẳm nhất của Tunic


Thời gian nghỉ Tết sắp đến, là lúc quá lý tưởng để thư giãn tâm trí bên một trò chơi hoàn toàn mới trong danh sách chuẩn bị mua, cũng là lúc thăm lại nỗi nhớ của mình với một tựa game “truyền thống”. Thế giới của nỗi nhớ không có sự già đi, không có lỗi thời và cũng không có deadline. Bạn định bao giờ sẽ ghé thăm tựa game “truyền thống” của mình?

Tối nay mình sẽ chơi lại Star Fox.

Viết bình luận

Tên của bạn

Email của bạn

Nội dung

Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên