Theo bạn, cảm xúc có được khi chơi game có quan trọng? Và đó nên là thứ cảm xúc nào?

Hãy nhớ lại cảm giác của bạn khi cầm điều khiển trên tay, nhấn nút và bị mê hoặc bởi trò chơi điện tử đầu tiên trong đời. Cảm xúc đó, lúc đó, là chân thật, đáng nhớ nhất.

Có thể bạn quan tâm: Nếu chỉ có thể chơi game với console, bạn sẽ chọn console nào?

Rồi từ đó, bạn chơi game, hàng giờ, nói về game, bảo vệ nhân vật của mình, tranh luận, vẽ hình về trò chơi, với người này người kia, mọi lúc có thể. Và kể cả khi cha mẹ kêu réo, cấm cản này kia, bạn vẫn tiếp tục hành trình chơi game của mình, cho đến tận hôm nay.

Theo bạn, cảm xúc có được khi chơi game có quan trọng? Và đó nên là thứ cảm xúc nào?

Trong suốt khoảng thời gian dài, nhưng nhiều ý nghĩa đó, đã bao giờ bạn thật sự nghĩ về cảm xúc của mình khi chơi video game? Những cảm xúc đó là gì? Chúng ảnh hưởng thế nào đến bạn của hiện tại (và sau này)?

Điều gì khiến video game khác với các thú vui giải trí khác?

1/ Video game là tương tác hai chiều

Khi đọc sách, bạn chỉ đọc chữ trên trang sách rồi tự đặt mình vào đó để tưởng tượng. Chuyện tương tự cũng xảy ra khi bạn nghe nhạc, coi phim hoặc nghe ai đó kể chuyện. 

Trò chơi điện tử thì khác. Bạn không chỉ được nghe kể, được nhìn ngắm các nhân vật chuyển động trên màn hình, mà còn được hóa thân thành một trong số những nhân vật ấy. Từ đó ngắm nhìn thế giới được xây dựng nên trong trò chơi, với góc nhìn của người đó, phản ứng,  tự vệ, hành động, lựa chọn theo suy nghĩ của mình (và cả của nhân vật). 

Video game là tương tác hai chiều

Mọi thứ cứ đan xen vào nhau. Thế giới và các sự kiện trong game tác động đến nhân vật bạn đang điều khiển. Bạn dùng điều khiển của mình để làm chủ nhân vật, tác động ngược lại thế giới trong game. Ta hoàn toàn có thể thay đổi cục diện, thậm chí đổi luôn endings sang một hướng khác, theo ý chí của mình.

Video game vì vậy, hiện tại, là thú vui giải trí duy nhất đạt được độ tương tác hai chiều sâu sắc đúng nghĩa. 

2/ Video game gắn liền với cảm xúc

Khi chúng ta chơi game, tâm lý khởi nguồn sâu xa luôn gắn liền với trải nghiệm. Trải nghiệm là phản hồi được tạo ra từ quá trình thưởng thức trò chơi. Sự đan xen giữa hành động - chơi - và - trải nghiệm - tạo nên sợi dây liên kết khó tách rời giữa bạn và những gì đang diễn ra trên màn hình game. Không ít trường hợp, còn tạo ra tình cảm rõ ràng với nhân vật chính hoặc những nhân vật đang có mặt trong trò chơi.

Video game gắn liền với cảm xúc

Khía cạnh này, phim ảnh, truyện sách cũng làm được. Tuy nhiên, trải nghiệm trong game đôi khi mãnh liệt hơn nhiều. Vì bạn được hóa thân thành chính nhân vật, sống cuộc đời của người đó, trực tiếp trải qua nhiều cung bậc cảm xúc giống như mình từng trải qua trong thế giới thật. Sợi dây liên kết lắm lúc mạnh tới mức bạn bạn hòa làm một với nhân vật, cùng khóc cùng cười với họ qua mỗi sự kiện diễn ra trong trò chơi.

Và chính vì bạn kết nối mạnh với game như vậy, nên các kết nối với thế giới thực xung quanh nhạt dần, đó là điều khiến cha mẹ chúng ta lo lắng. Nếu thích trò chơi điện tử và vẫn duy trì được sự cân bằng, bạn sẽ vượt qua trở ngại này.

Nói gì thì nói, chơi game mang lại nhiều cảm xúc sâu đậm. Đó là điều không ai có thể chối cãi, kể cả người mới chơi game hay gamer đã có nhiều năm kinh nghiệm.

3/ Trò chơi điện tử là nghệ thuật đa chiều

Hãy thử so sánh với phim ảnh hay văn học. Rồi tiếp tục so sánh video game với các bộ môn thể thao hay các hoạt động năng nổ ngoài đời thật. Bạn sẽ hiểu phần nào về tính “nghệ thuật đa chiều” trong video game.

Trò chơi điện tử là nghệ thuật đa chiều

Trong trò chơi điện tử, bạn vừa được thưởng thức một thế giới sâu sắc, với hình ảnh, âm nhạc, tiết tấu, chi tiết. Bạn cũng được lắng nghe một kịch bản câu chuyện với vô số diễn tiến tiếp nối nhau, tạo nên kịch tính không ngừng. Bạn lại vừa được phát huy tối đa tính cạnh tranh, ăn thua hoặc chìm vào sự bình yên vốn dĩ trong trò chơi. 

Video game vì vậy vừa là phim, vừa là hình, là quyển truyện, là áng văn, và là một loạt các hoạt động đời thường bạn vẫn hay làm hoặc mong muốn làm. Tính đa chiều cũng là thứ quan trọng tạo nên sức hút của trò chơi điện tử.

Cảm xúc khi chơi game thật ra rất khó mô tả, hay khiến người khác hiểu

Sâu thẳm trong chúng ta đều có đam mê, tình yêu dành cho thứ gì đó mà người khác khó lòng thẩm được. Gamer với tình yêu dành cho video game cũng vậy. 

Cảm xúc khi chơi game thật ra rất khó mô tả, hay khiến người khác hiểu

Vấn đề của đa số các game thủ là khó lòng có thể chia sẻ, nói chính xác những gì mình đang cảm thấy trong lòng khi chơi game, cho một người không chơi game hiểu. Vì càng nói càng trở nên xa rời thực tế, càng nói càng giống như sự biện minh. Cho nên rất nhiều game thủ chọn cách nhấm nháp, tiêu hóa mọi cảm xúc có được khi chơi trò chơi, một mình, mà không chia sẻ với bất kỳ ai khác.

Vậy, đó chính xác là những loại cảm xúc nào, là tiêu cực hay tích cực, là nên hay không nên cảm thấy như thế? Câu trả lời tiếp tục nằm ở phần dưới bài chia sẻ.

Thường có những cảm xúc nào khi chơi game?

Như bất kỳ loại hình giải trí nào, video game sẽ mang lại cảm xúc, mạnh mẽ vì có tính tương tác hai chiều như đã nói ở trên. Tùy thời điểm, thói quen, sở thích, mỗi gamer sẽ lựa chọn chơi một trò chơi khác nhau vào từng lúc. Mỗi trò chơi được chọn sẽ mang lại các cảm xúc khác nhau. 

Thường có những cảm xúc nào khi chơi game?

Điều kỳ diệu là đôi khi chúng ta chơi và không cảm nhận rõ thứ đang diễn ra trong lòng mình, cho tới khi dừng lại, kết thúc game, dành chút thời gian để ngẫm nghĩ, mới giật mình nhận ra thì ra trò vừa chơi xong nó lại đáng quý đến thế. 

Cảm thấy vui sướng, phấn khích và tràn đầy năng lượng

Chơi đua xe, game đối kháng, bắn súng beat ‘em up… Các trò chơi thuộc thể loại này thường được tạo ra với mục đích phát huy mọi khả năng phản ứng, đối phó tình huống và phản xạ nhanh nơi người chơi. Chúng thường đi đôi với các màn đọ súng, cạnh tranh gay gắt giữa bạn và nhân vật AI hoặc với người chơi khác.

Một khi đã đi vào sự cạnh tranh, và chiến thắng, bạn sẽ lập tức cảm nhận sự vui sướng, phấn khích ngập tràn trong lòng. Lắm lúc cũng có thể khiến bạn nổi điên, giận dữ, hoặc tiếc hùi hụi khi bỏ mất khoảnh khắc vàng. Nhưng dù gì đi nữa, đây đều là các cảm xúc đầy năng lượng, giúp sức sống và mức vận động nơi bạn tăng cao đáng kể. 

Cảm thấy bình yên, được an ủi, xoa dịu và chữa lành

Một trò chơi mô phỏng đời sống, làm nông, câu cá, khám phá làng quê yên bình, theo chân ai đó tìm về ký ức tuổi thơ tươi đẹp. Từ bầu không khí, đến hình ảnh, tiết tấu chầm chậm, âm nhạc dịu dàng và câu chuyện nhân văn thường lồng ghép trong đó, đều khiến tâm hồn bạn nhẹ lại. 

Cảm thấy bình yên, được an ủi, xoa dịu và chữa lành

Nhớ lại xem. Có vài game, lúc đang chơi, bạn đã ngưng một vài phút, chỉ để nhìn ra chiếc lá đang rơi ngoài hiên, hay nhìn lén bóng mẹ đang đi chợ về. Khi lại chợt nhớ về một kỷ niệm tuổi thơ nào đó rất đáng yêu, rồi cười bâng quơ. Có không?

Một trò chơi nếu chọn đúng thời điểm, đúng đề tài, có thể khiến tâm hồn bạn trở nên nhẹ nhàng thế đấy. Trái tim được chữa lành vì tìm thấy sự đồng cảm, kết nối sâu sắc với nhân vật. Cách bạn nhìn thế giới xung quanh cũng trở nên bình yên hơn. Có khi một trò chơi còn có thể giúp bạn nhớ lại những hạnh phúc nhỏ nhoi mình từng vô cảm lướt qua. 

Cảm thấy tự hào, tự tin thêm về bản thân

Không phải ai cũng có khiếu chơi game. Và một khi bạn nhận ra mình có khiếu, có thể nhanh chóng tiến sâu vào một trò chơi, bắn địch không trượt phát nào, học nhanh áp dụng combo nhanh, hay tự phát hiện ra óc quan sát, điều tra vụ án của mình cũng ở cái tầm nhất định. Tự dưng bản thân có tí hài lòng và tự hào chứ.

Cảm thấy tự hào, tự tin thêm về bản thân

Không ít bạn bè mình biết, ngoài đời khá e dè. Nhưng một khi vô tới trò chơi, đổi thành con người khác: mạnh dạn, tự tin, dứt khoát lại còn có khả năng lãnh đạo hơi bị nể. Rồi một ngày, bạn thấy họ mang áp dụng những tố chất đó vào đời thực và cuộc sống họ vì vậy đã tốt hơn trước. 

Trò chơi lúc này, như bơm thêm sức sống và sự tự tin cho một người. Bạn thấy thoải mái với bản thân, hiểu rõ mình làm được gì, yếu điểm ở đâu, tự dưng thứ năng lượng đó một ngày sẽ lan tỏa ra đời thật, theo cách bạn ít ngờ tới nhất.

Có khi còn cảm thấy đau buồn, mất mát nữa chứ

Bạn cảm thấy thế nào nếu chơi xong một hành trình dài, đã gắn bó đủ thứ với nhân vật thì cuối game, dù bạn có cố gắng làm gì, anh ta cũng sẽ chết đi vì đại nghĩa. Hoặc người anh ta luôn yêu thương, giữ trong tim lại bỏ mạng vì anh ta… Bạn có cảm thấy đau buồn không? Có thấy nỗi mất mát lan tỏa trong từng tế bào? 

Chắc chắn là có. 

Một trong số những người hùng đã khiến không ít game thủ đau lòng vì sự ra đi cuối trò chơi

Một trong số những người hùng đã khiến không ít game thủ đau lòng vì sự ra đi cuối trò chơi

Tuy nhiên, nếu nhìn theo khía cạnh khác. Buồn một chút để sưởi ấm trái tim, đau khổ một chút với nhân vật để biết trong mình còn có rất nhiều cung bậc cảm xúc. Đó cũng là cái hay giúp chúng ta nhớ ra mình chưa hẳn đã chai sạn. Theo mình, đây cũng là loại cảm xúc tốt, đáng trân quý.

Một cảm xúc ít ai nói về khi chơi game: cảm giác trân trọng

Nhớ lại những trò 8bit, 16 bit đời đầu. Chẳng phải khi lần đầu được đi vào chúng, bạn đã trầm trồ vì ngạc nhiên thán phục? Tận bây giờ cũng vậy. Giữa vô số trò chơi nở rộ trên thị trường, đâu đó sẽ luôn cò tựa game khiến bạn phấn khích tột cùng, âm thầm dành sự ngưỡng mộ tuyệt đối cho người sáng tạo ra nó. 

Một cảm xúc ít ai nói về khi chơi game: cảm giác trân trọng

Từ cốt truyện kỳ lạ không giống ai, đến nhân vật quá ư cá tính, rồi cả lối chơi chưa từng thấy trước đây hay chỉ một vài chi tiết nhỏ thể hiện sức sáng tạo điên rồ của nhà phát triển. Cảm giác thán phục, ngưỡng mộ phát sinh trong quá trình chơi game khiến adrenaline trong bạn tuôn trào, thúc đẩy bản thân muốn làm điều gì đó, phản hồi lại. Ví dụ chinh phục game, về nước, để lại comment rất chi tiết cho nhà phát triển, bình luận trò chơi với bạn bè của mình…

Mỗi người sẽ có phản ứng khác nhau để “dàn xếp” lòng ngưỡng mộ của mình. Nhưng cảm giác trân trọng, tôn trọng nỗ lực tư duy cao của một nhà phát triển nào đó là thứ cảm xúc tích cực luôn có khi bạn tìm thấy một trò chơi quá đỗi hợp gu.

Một số cảm xúc tiêu cực, nếu game thủ không biết cách chế ngự, sẽ gặp phải trong quá trình chơi game

Căng thẳng, lo lắng bị đánh bại, giận dữ, thất vọng, cay cú… đều được xếp vào các loại cảm giác tiêu cực, thường có khi chơi trò chơi điện tử. Đây cũng là một trong những lý do khiến người lớn luôn có ác cảm với video game và luôn ra rất nhiều quy định khi bạn chơi game, hay cứ lâu lâu đi ngang phòng là lại ngó nghiêng xem bạn có đang chơi game không.

Đúng là chúng có thật. Và sẽ tăng lên rất nhiều, đến độ chiếm ngự đầu óc và tâm tư bạn khi bạn dành ra rất nhiều giờ chơi game liên tục. 

Cần có thời gian, trải qua một số thứ để một gamer thật sự lấy lại cân bằng cảm xúc

Cần có thời gian, trải qua một số thứ để một gamer thật sự lấy lại cân bằng cảm xúc khi chơi trò chơi. Khi chúng ta mới lao vào game, giống như tìm được crush, chúng ta không ngại dồn hết mọi thứ mình có cho nó. Thế là bị cuốn theo vòng xoáy cảm xúc từ các màn chiến đấu, câu chuyện trong trò chơi. Ai cũng phải trải qua giai đoạn gọi là “tương tư” như vậy. 

Đến khi hết giai đoạn này, trung bình chừng vài tháng, bạn sẽ chậm lại, lơi lơi ra, dành thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn, và bắt đầu biết cách kiểm soát các cảm xúc tiêu cực kể trên.

Vì đó là khi bạn nhận ra thế giới trong trò chơi là ảo, cuộc đời ngoài kia mới là thật. Và thứ có thể khiến chúng ta thay đổi, tốt hơn, xấu đi, chính là đời thật. 

Vẫn có nhiều trường hợp đáng tiếc, không thoát khỏi cảm xúc tiêu cực từ trò chơi và để nó ảnh hưởng sâu sắc đến bản thân mình. Lúc này, thứ duy nhất bạn cần làm là cai nghiện game đi, và cần có một động lực hẳn hoi để hướng tới thay vì chăm chăm vào video game.

Liệu có xuất hiện cảm giác thấy mình vô dụng

Liệu có xuất hiện cảm giác thấy mình vô dụng, đang lãng phí thời gian khi dành nhiều giờ chơi game chăng?

Có chứ. Bản thân mình đã có vài lần trải qua cảm xúc tiêu cực này. Vùi đầu chơi game cả ngày thứ Bảy thay vì hẹn hò mấy đứa bạn, ra ngoài hít gió trời hoặc đi chợ dùm mẹ… chơi xong tự nhiên thấy đã cuối ngày, trời tối, trong khi mình vẫn chưa làm được chuyện gì ngoài đời thật. Bạn sẽ ít nhiều cảm thấy có lỗi với bản thân, thấy có tí vô dụng vì thời gian đã tiêu tốn có thể dùng làm chuyện khác, phát triển bản thân.

Từ sau lần đó, mình điều tiết lại. Chỉ chơi khi đầu óc thật sự thư giãn, và chỉ chơi 2-3 tiếng là thôi, đi làm chuyện khác. Khi đã lập được thói quen đó, tự nhiên với mình, gaming trở thành một trong các thú vui, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Nó như một đoạn nghỉ giữa giờ, để ta quay trở lại làm việc có nhiều năng lượng hơn, chứ không bị cuốn đầu óc vào trò chơi điện tử.

Bạn thì sao? Bạn thường có cảm xúc nào khi chơi trò chơi điện tử? Có bao giờ dạt dào cảm xúc đến độ không kiềm chế nổi mình không? Chia sẻ thêm với nShop nhé.